Khoàⁿ kng Chheⁿ
1920.12 tē 429 koàn p.11
(Tēⁿ Khe-phoàn chok.)
1.Chhiáⁿ khoàⁿ thiⁿ-téng kng-bêng ê chheⁿ,
En̂g-kng chhàn-lān piàn-chiò àm-mê;
uī-hô hut-jiân hit liap3 chhut-hiān?
Sī Chú kàng-lîm siúⁿ-sù in-tián.
2.Che chheⁿ hián-bêng Kiù-chú kàng-seng,
Tuì thiⁿ chhut-sì tī Pek-lī-hêng;
Che chheⁿ êng-kng chiò kàu tang-hng,
Phok-sū khoàⁿ-kìⁿ khí-sin chhut mn̂g.
3.Kng chheⁿ chhoā in jip Chú ê chhù,
Kiâⁿ-lé kuī-pài, hiàn mi̍h lóng ū;
Thiⁿ-téng sèng-sài moá sim hoaⁿ-hí,
àm-chēⁿ chí-sī kah in tńg khì.
4.Lán lâng sim-ba̍k o͘-àm ná mê,
Chhiáⁿ khoàⁿ hit lia̍p kiù-sè kng chheⁿ;
Phín-hēng têng-seⁿ, kiâⁿ tī kng-bêng,
ǹg I lâi kiâⁿ tit-kàu thian-téng.
5.Bí-sài-a chheⁿ in-huī ke̍k toā,
Pò lâng bat Chú chhin-kīn oá-loā;
Lán tio̍h kèng-pài kám-siā gîm si,
O-ló sèng-miâ kàu bān-bān nî.