Sèng-keng Kì-liām-ji̍t hù-si
Sìn-tô͘ ê seng-oa̍h kap Sèng-keng
(II Thê-mô͘-thài 3:15-17)
1958.12 tē 840 hō p.6
(Chiu Thian-lâi chok).
1. Siōng-tè un-tián thiàⁿ-thàng, kong-gī,
Tì-huī, koân-lêng, ke̍k toā bô pí;
Chiâu-pī kì-chài, tī I Sèng-keng,
Lán nā khûn tha̍k, chiū oē hun-bêng.
2. Sèng-keng chí-sī éng-oa̍h ê lō͘,
Kà lâng jīn-bat Kiù chú Iâ-so͘;
Kèng-uì Siōng-tè, kap I hô-hó,
Che-iūⁿ tì-huī, bô kè ê pó.
3. Pē-bú kà-sī, tok-chek soè-kiáⁿ,
Chiàu che Sèng-keng, chiū oē sì-chiàⁿ;
Siōng-tè tō-lí, chûn tī sim-lāi,
Thoat-lī choē ok, siám-pī chai-hāi.
4. Kàu-io̍k ki-chhó͘, chāi-tī Sèng-keng,
Kiâⁿ che tō-lō͘ jîn-seng kng-bêng;
Tit-tio̍h sêng-kong, sū-sū heng-thong,
Chú ê sèng-miâ, hō͘ lâng chun-chông.
5. Chû-siān sū-gia̍p, kun-kù Sèng-keng,
Chín-kiù lêng-hûn, jio̍k-thé pīⁿ-chèng;
Siōng-tè ê oē, oa̍h-miā hong-hù,
Sìn che hok-im, choē-jîn kui Chú.
6. Sìn-tô͘ seng-oa̍h, ji̍t-ji̍t tek-sèng,
Sî-siông kî-tó, cha-khó Sèng-keng;
Chun siú kài-bēng, m̄-káⁿ uî-poē,
Siōng-tè ê oē, éng-oán boē hoè.
A-men.