Sûn-hoê Tang-gān.
1915. 8, no. 365, pp. 5
Sin-le̍k 5 ge̍h-bé goán khì Gî-lân sûn Tang-hái-hoāⁿ ê kàu-hoē, tiàm Gî-lân-koe chi̍t lé-pài kú, in-uī hō͘-tsuí chin tsoē boē-tit khì kok tē-hng ê pài-tn̂g. Tī Gî-lân-koe ta̍k àm ū pò͘-tō. Hiān-sî Gî-lân hong-khì khah khui, lâng khah kam-goān chhē mn̄g tō-lí, khó-sioh kàu-hoē chin oe̍h ia̍h bô èng-chiap ê só͘-tsāi, chiū tiong-téng siā-hoē ài lâi chhâ-mn̄g tō-lí khah put-piān. Lâu Bo̍k-su khoàⁿ chit ê ki-hoē ài beh kín khí pài-tn̂g, só͘-í kàu-sū-hoē ū gī-tiāⁿ kin-nî beh tio̍k-chhiú heng-kang, Lâu Bo̍k-su beh khì kàm-tok. Jī hō goán ū khì Lô-tong tì-ì chhē toē ài boé, khí pài-tn̂g; ū kuí-nā uī put-chí hó, í-keng thok-tiōng lâng. Jī poeh ji̍t ū khì So͘-ò, hit ê-hng tī koe-lō͘ pò͘-tō, chin tsoē lâng lâi thiaⁿ, khiā tī hit lō͘-piⁿ soat-kàu. Chit uī seng-lí ná lāu-jia̍t, hái-sán ia̍h tsoē, tsoè-liāu, kek-ló, āu-ji̍t hé-chhia oē kàu, chin khó-sioh bô chi̍t-keng pài-tn̂g.
Jī-káu ji̍t lo̍h-tsûn chhut-phâng khì Hoe-liân-káng, Gî-lân ê Thoân-tō 7 miâ tâng-tsûn khì. Saⁿ-cha̍p ji̍t chiū-sī Lé-pài-ji̍t kàu-uī. Pài-it ū khó Thoân-tō, pài-jī Thoân-tō-hoē, ia̍h ū tsū-chi̍p tok-hoē soà siat ián-soat-hoē, in-uī hō͘ lâi khah bô hō͘ thiaⁿ ê lâng lī-piān. Hoe-liân-káng kàu-hoē lóng sī chhut-goā lâng khì, lóng sǹg sī chin tsoē, bô tuì-tiōng tō-lí ê chin-tsoē, Kàu-hoē ia̍h boē chió, tsóng-sī khah bô jia̍t-sim, tio̍h put-sî chio-ho͘ in. Chit-pang Thoân-tō-hoē tī hia ū siū Tân Bo̍k-seng kun, Âng Hián-lí kun kap chèng hoē-iú chin hoan-gêng.
Pài-sì ji̍t goán chē hé-chhia khì Hōng-lîm, ū chi̍t ê hoē-iú hiàn chi̍t-tè pài-tn̂g toē, koh bô loā-kú tio̍h siat chi̍t keng pài-tn̂g tī hia. Pài-gō͘ goán chē tsûn tò-tńg Tâi-pak.
(Keh tsuí-lêng).