Sin Tiong-o̍h.
(Tē saⁿ kî).
1915. 11, no. 368, pp. 8-9
Chêng goe̍h tē jī-kî ū pò-kò kóng-khí kong-sek teh tio̍k-chhiú, kî-û kàu-sek siok-sià iā lio̍k-sio̍k khí-hó; taⁿ kàu chit-sî kong-sek í-keng khí kàu kap lâu-kông pêⁿ; kàu-sek, siok-sià teh tiuⁿ kek mn̂g thang, thian-lô-pán, lâu-pang lóng chhòng hó, kan-ta teh boah-piah kap ēng kòng-ku-lí pho͘ thô͘-kha nā-tiāⁿ; nā-sī kàu-sek chiū lóng chiâu-pī, chí-ū thèng-hāu í-toh kap ha̍k-seng jî-í.
Siok-sià chêng-bīn nî-chîⁿ-téng chò chi̍t-ê chuí-cha̍h, tiong-ng pī-pān chi̍t-ê pián-tē ēng ha̍k-hāu ê kì-hō kap siá Tang-ha̍k-liâu, Sai-ha̍k-liâu ê bêng-chheng, hō͘ lâng chi̍t-ē khoàⁿ liâm-piⁿ chiū chai. e̍k-keng kap piān-só͘ í-keng khí-hó, kî-û chàu-kha kap sai-pêng ê piān-só͘ taⁿ-chiah teh khui tē-ki, iā ū chhiàⁿ iû-chhat sai-hū lâi seng phah-té, hó thang iû-chhat.
Chiàu khoàⁿ téng-bīn só͘ kóng, si̍t-chāi cha̍p hūn ū peh-hūn ê sêng-kong, ǹg-bāng tē-sì kî chiū-sī beh pò oân-kang ê siau-sit, chin-chiàⁿ thang kám-siā Siōng-tè; m̄-kú chi̍t bīn ài kā hó-sim ê chàn-sêng-chiá thong-ti, in-uī kong-sū nā beh oân-kang chiū chêng kā lâng bé mi̍h khah chē iā sī kàu-kî, só͘-í chîⁿ-hāng chin khiàm. Tē-jī kî èng kau--ê iáu-boē loā-chē, ǹg-bāng hó-sim chàn-sêng-chiá chiū kín kau-la̍p, chiah ē hō͘ chit-keng o̍h oân-choân. Goán chiah ê chài-saⁿ tì-ì, ǹg-bāng lín hoaⁿ-hí kau chheng-chhó, sī goán só͘ toā-toā kā lín seh to-siā.
(Gân Chín-seng kì).