Sin-chûn chìn-chuí Má Tāi-pit 1932.05, no. 566, pp. 5 Chit pái sin ê chûn, chiū-sī Kàu-hoē Kong-pò, ū khui phâng beh kiâⁿ tī siā-hoē ê hái-ni̍h. Tī i ê thâu-chêng ū choē-choē iáu-boē tú-tio̍h ê hái-éng chin-choē būn-tê. I teh chhut káng ê sî, lán tāi-ke bē bián-tit tah-chhiú sàng i khì. Lán kóng sī sin ê chûn, chóng-sī kî-si̍t m̄-sī tú-tú án-ni. Chē chit ê chûn ê lâng sǹg-sī put-chí ū keng-giām. Tī Tāi-hoē lāi iû-goân ū chin-choē lâng tuì keng-giām, tuì gián-kiù, liáu-kái Chheh-pâng ê sū. Hit ê chûn m̄-sī khang-khang teh kiâⁿ-iû-goân ū chài-mi̍h tī-the. Ū ìn-soat ê khì-kū, kàu-gia̍h thang ēng-iû-goân ū chheh chin-choē. Lán ê hi-bōng, chiū-sī chit ê Kàu-hoē Kong-pò beh tit-tio̍h Siōng-tè ê in-sù, tì-kàu tuì Ki-tok-kàu ê kàu-io̍k-tuì pò-iông kàu-hoē ê siau-sit kap būn-tê, ta̍k hong bīn beh choè chin ū lō͘-ēng ê khì-kū, beh choè kàu-hoē thoân-kiat ê ki-koan.