Chek-jīm Su-siúⁿ
(Iûⁿ Chù)
1933.10 (583koàn) p.16
I. Tuì Sîn. Sìn I sī chō-mi̍h ê Chú-cháiⁿ. Sìn I ū kà-sī lâng : ēng oē, ēng jī, ēng bāng, ēng īⁿ-siōng, ēng kî-īⁿ ê siaⁿ, ēng thiu-chhiam, ēng àm-chīⁿ kám-tōng lâng ê sim.
Siōng iàu-kín, chiū-sī I ū chhe to̍k-siⁿ-kiáⁿ Iâ-so͘ Ki-tok lâi chhoā goán ji̍p Pē ê chhù. Ū Sèng-keng thang tha̍k, lâi kî-tó, tit-tio̍h khé-sī:─
Thiⁿ-sài, Sèng-tô͘ chheng-chheng, bān-bān.
Siōng iàu-kín, chiū-sī lâng ū su-io̍k, beh kiâⁿ lu̍t-hoat bē chiâu-pī, ū kan-khó͘ , sī chò iô͘-châi.
Chiū-sī ū Mô͘-kuí teh bê-he̍k, the-sî m̄-bat Thiⁿ Pē, sim-pìⁿ phiáⁿ, hoān-choē, ū kan-khó͘ , sī chò lóng-tōng chú. Só͘-í siū éng sè-tāi ê kan-khó͘ : ─
人慾 行律 不全 苦難 奴僕
永死不息
魔鬼 諉惡 罪孽 苦難 浪子
Chiū-sī ū Sèng Sîn kám-tōng, kám-hoà, hō͘ lâng sìn Iâ-so͘ ê in-tián, lâi chiâⁿ-sèng ; ū kan-khó͘, sī chò Siōng-tè ê kiáⁿ ê kan-khó͘ :─
聖靈 信恩 聖潔 苦難 兒子 永生不息
Iâ-so͘ ê in-tián, chiū-sī chò-lō͘, chò kiô, thè lâng sio̍k-choē, hō͘ lâng tit-tio̍h têng-thâu-siⁿ, chhut-sí ji̍p-oa̍h:─
永死不息 耶穌贖罪更生 永生不息
II. Tuì-mi̍h. Beh hāi lán--ê, tio̍h io̍k-sok, tio̍h siám-pī, tio̍h lī-iōng ; Iâ-so͘ ū siám-pī Hô͘-lî (Hi-lu̍t). Iok-hān tī khòng-iá beh iok-sok to̍k-choâ.án-ni-siⁿ pháiⁿ-lâng sī jîn-luī ê boé-liu, sī siù-luī ê thâu-chi̍t ê. Lâng nā ē-hiáu-tit, ū pún-sū, chiū kā i lī-iōng, á-sī kā i iok-sok; nā bē-hiáu-tit, bô pún-sū, chiū tek-khak tio̍h siám-pī, khah ū thiàⁿ sim.
Lūn tiān-khì, chuí, hoé, hong, thô͘, chio̍h; iā sī tio̍h án-ni. Hó͘, pà, sai , chhiūⁿ , bé, gû, choâ, kok hāng ê tōng-bu̍t kap kok-hāng ê sek-bu̍t, iû-goân tio̍h án-ni: (1)Iok-sok. (2) Lī-iōng. (3) Siám-pī. Ū-sî saⁿ hāng kiam iiōng. Ū-sî saⁿ hāng saⁿ-thè-oāⁿ; hō͘ put-lūn sím-mi̍h mi̍h, pìⁿ-chò lī-ek lâng, êng-kng Siōng-tè.