Lán ê Sìn-keng
Koa Siat-kai
1933.12 (Koà-Chhài-Chí Tē 95 hō) p.23
Chit pái Kiàn-sêng Tông-hoē sêng-li̍p lé-pài-sek ê sūn-sū ê tiong-kan, ū chi̍t hāng put-chí te̍k-sek, chiū-sī tī lé-pài ê sî, hoē-chiòng ū it-tông tha̍k ‘'Sìn-keng.''
(Chhiáⁿ tha̍k ‘'Kiàn-sêng Tông-hoē sêng-li̍p lé-pài-sek'' hit phiⁿ), soà chiong chit ê ‘'Sìn-keng'' choè Kiàn-sêng Tông-hoē ê bo̍k-phiau.
Chit ê ‘'Sìn-keng,'' ū ìn tī lán só͘ teh ēng ê Sèng Si ê thâu-chêng. (Chóng-sī kî-si̍t lán chin hán-tit tha̍k).
Che sī lán ê ‘'Sìn-keng,'' sī piáu-bêng soan-bêng lán ê sìn-gióng.
Bô-lūn sím-mi̍h thoân-thé, lóng ū i ê chú-tiuⁿ bo̍k-phiau. Só͘-í lán kàu-hoē eng-kai tio̍h ū lán ê ‘'Sìn-keng.''
Taⁿ lán chit ê Sìn-keng, chiū-sī án-ni : -
sin-keng
Goá sìn choân-lêng è Pē Siōng-tè, chhóng-chō thiⁿ, toē ê Chú-cháiⁿ.
Koh sìn I to̍k-seⁿ ê kiáⁿ , lán ê Chú Iâ-so͘ Ki-tok. I tuì Sèng Sîn ê koân-léng tâu-thai, tuì chāi-sek-lú Má-lī-a chhut-sì ; tī Pún-tiu Pí-lia̍p-to jīm-lāi siū-khó͘, tèng tī Sip-jī-kè, sí, bâi-chòng, lo̍h im-hú, tē-saⁿ ji̍t tuì sí-lâng ê tiong kan koh khí-lâi, jiân-āu chiūⁿ-thiⁿ taⁿ teh chē tī choân-lêng ê Pē Siōng-tè ê toā-pêng, beh koh tuì hia lâi sím-phoàⁿ oa̍h-lâng , sí-lâng.
Goá sìn Sèng Siû ; koh sìn lóng-chóng sèng-tô͘ ha̍p choè chi̍t ê Sèng-hoē, lóng-chóng ū siong-thong, tit-tio̍h sià-bián choē-koà ; tit-tio̍h seng-khu tuì sí koh khí-lâi ,tit-tio̍h éng-oán ê oa̍h . Sim só͘ goān.