Kiàn-ha̍k
Tē, thài ē tín-tāng?
1947.05 te 701 hō p.11-12
1.Tē-kiû teh kiu.
Ke̍k kó͘-chá, tē-kiû sī jia̍t phok-phok, chhin-chhiūⁿ hoé-lô͘. āu-lâi chiām-chiām léng, chiū piàn chò nn̄g-khoán, chiū-sī thô͘ kap chuí. Thô͘, ûn-ûn-á tēng. Thô͘ tēng, chiū chiâⁿ-chò chi̍t-iân chi̍t-iân, che hō-chò tē-chân. Kian-tēng ê thô͘, pau tē-kiû, kiò-chò tē-khak.
Tē-kiû léng, chiū ē kiu, hō͘ tē-khak jiâu koh pit-li̍h. Tē-chân, sūn pit-li̍h ê choā, ū-ê chhèng koân, ū-ê lo̍h kē, á-sī pit-choā sio-kha̍p, lóng ē tín-tāng, tuì án-ni, chiah ū tē-tāng. Í-āu tē nā koh kiu, ē koh pit-li̍h, tē-tāng chiū koh khí.
2.Tōng-khang lap--lo̍h-khì.
Tī tē-chân lāi, ū toā ê tōng-khang.
Tē-bīn ê chuí chìm ji̍p tōng-khang; tōng iûⁿ--khì, téng-bīn ê tē, toā-la̍t teh lo̍h--khì, tōng-khak bē thìⁿ la̍t, tuì án-ni tōng-khak lap, tē chiū tín-tāng.
3.Hoé-soaⁿ piak-li̍h.
Tē-kiû ê lāi-bīn, ū hoé, iā ū chuí. Ē-lāi ê chuí-ian chek--the, I ê tiòng-la̍t ē piak-phoà, tē-khak ê chi̍t-pō͘-hūn, khū-khū háu, khí tē-tāng.
Chiah ê hún-chhuì ê chio̍h kap phoà-phìⁿ, chham tī chuí-iân (sic.), koân-koân pûn chhut tī khong-tiong. Tiān-kng, chio̍h-thâu ê kng, poe moá thiⁿ. Koh in-uī sio-iûⁿ ê chio̍h pûn-chhut, hoé-ian ê tîn-ai káng bān-tn̄g, hoé-hu ê hûn hoán-siā ê chêng-hêng, tì-kàu àm, bô khoàⁿ-tio̍h ji̍t-kng. Só͘-í hiah ê poe-hoé cháu-chio̍h só͘ kàu ê só͘-chāi, chiū khí hoé-chai, sio kàu kng-kng.